Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012

MƯU ĐỒ ĐEN TỐI

MƯU ĐỒ ĐEN TỐI

Được sự xúi giục  của Hó và hướng dẫn kỹ thuật của một người chưa từng  thành công trong lĩnh vực trồng Phong Lan, mình bắt đầu gầy dựng nghề này…tại gia.
Mình đặt một giàn bằng sắt. Chủ tiệm Long Thành nói 5.2 triệu. Trời ơi, cái gì mà mắc dữ vậy. Bởi sắt lên giá chị ạ, công thì không bao nhiêu.
(Em này vừa mua ở Đà Lạt, không biết sống nổi không)
Mình gọi điện nhờ trợ giúp một. Phương án là thay bằng cây cừ. Cừ ở TP HCM bán 20 ngàn, ở đây đường kính 8- 10 cm giá 30 ngàn. Không vấn đề. Mua luôn. 6 cây cừ mới có 180 ngàn. Rồi ra cửa hàng sắt, sắt hộp dài 6m giá 100 ngàn/cây. Rẻ quá. Mua 10 cây. Như vậy mới hơn 1 triệu đồng. Rồi mua đinh, dây thép. Tự làm, có hướng dẫn qua…điện thoại. Giàn sẽ đứng vững nhờ 6 cái chậu đất được đổ xi măng để cắm cọc. Phía trên chậu đổ đất để tranh thủ trồng hoa.
Về phương án trồng. Cứ cây nào mang dáng dấp rừng thì lùng gốc cây đặt nó vào, cột lại cho bám rễ. Một số cây leo cột xà cừ. Cây nào kiểu dáng đô thị thì vào chậu mà ngồi. Treo so le, cái cao cái thấp. Một số Địa Lan sẽ trồng vào 6 cái chậu dùng để giữ 6 cái trụ cừ.
(Loại này lạ ghê, y như ai đặt nó lên chiếc lá, nó cũng giống cái tổ kén hồng)
Về hoa, đi mua, đi xin, đi đổi. Tinh thần là vừa trồng loại ra hoa thường xuyên để khỏi mua hoa tươi như dendro nhưng âm thầm góp nhặt bọn quý phái có mùi thơm mỗi năm hoặc vài năm mới thèm nở một lần như Ngọc Điểm, Giả Hạc…
(Cậu này cũng rất lạ)
Nghề này, với mình sẽ không hái ra tiền nhưng nó phản ảnh đúng thực trạng tuổi tác : Người trẻ chơi hoa…hậu, người già chơi hoa Lan.
Ai có hoa thì cất kỹ nhé, mình gặp sẽ xin, sẽ mua, sẽ đổi…mất lòng lắm đấy.
 
 
(Bà chủ hoa Lan nở nụ cười...thu hoạch)

2 nhận xét: